Khám sức khoẻ định kỳ¶
Ảnh lấy từ www.weareteachers.com
Tại phòng siêu âm, bác sĩ vừa rà máy lên bụng vừa thông báo: Mỡ dư. Nói đoạn, bác sĩ ghi vào giấy: Sống ích kỷ. Ăn cơm gà xối mỡ một mình -> gan xối mỡ.
Miệng há hốc, thầy bước sang phòng chụp x-quang. Thầy vừa áp ngực vào máy, bác sĩ bấm tách, lẩm nhẩm ghi: Chỉ còn xương, không có thịt -> Bị ăn hiếp quá nhiều.
Thầy: Nhanh vậy? Không chụp dưới bụng à?
Bác sĩ lắc đầu, ghi thêm: Gia cảnh khó khăn, muốn bán thận.
Mắt chưa thôi tròn xoe, thầy đi đến bàn đo mắt. Bác sĩ chỉ vào bảng chữ cách đó 5 mét, bảo đọc dòng cuối cùng.
Thầy liền ro ro, không vấp một chữ. Bác sĩ ồ lên, quay qua hỏi thầy: Mới nghe người trước đọc phải không?, rồi quệt vô giấy: Học thuộc nhanh, trí nhớ tốt -> Nhớ con nợ rất dai.
Bần thần, thầy di chuyển đến khu tai mũi họng. Bác sĩ cầm que y tế đè lưỡi thầy, quan sát vòm họng. Kết luận: Răng còn nguyên -> Người nhã nhặn, sống chan hòa, chưa cà khịa ai.
Tới phiên bác sĩ kế bên, cầm kềm banh mũi ra, cũng nhìn, xong viết: Có dấu hiệu thở để sống.
Tại bàn khám cuối, bác sĩ hỏi: Dạo này cảm thấy trong người sao?
Bình thường – thầy đáp. Bác sĩ gõ vô máy: Nói dối không chớp mắt.
Nhấn enter, bác sĩ mở kết quả xét nghiệm, thông báo: Máu có chỉ số xấu. Dứt lời, bác sĩ gõ tiếp: Xấu máu.
Đến phần tư vấn, bác sĩ xem sơ qua các kết luận, nhíu mày: Sao các nhận xét đối lập nhau thế này?, rồi chốt: Bằng một cách nào đó, sống thảo mai, thật giả khó lường.