Skip to content

Chấm thi và lên điểm

Hành lang lớp học

Có những việc trên đời ghê gớm lắm, cắt đầu của người khác. Ghê hơn, là sau đó hồi đầu trở lại. Mỗi một đầu gắn vào, người ta thấy trong đó một số phận.





Có những người chuyên làm phách. Làm phách không phải là làm phách mà là làm phách. Cắt phách bài thi, chờ giám khảo chấm, rồi gắn vô trở lại.

Đó là thú vui tao nhã hàng năm của rất nhiều những giáo viên thành phố. Họ đi làm phách, chấm điểm, nhập điểm, so dò, ráp phách. Nói chung là đi làm điểm, làm hậu kỳ của kỳ thi tuyển sinh lớp 10.

Ráp phách vì đam mê, làm điểm là khát vọng. Cả một guồng máy khổng lồ, một xí nghiệp thực sự. Giáo viên tựa công nhân, è cổ ra làm, cũng bị hăm he chửi bới, cũng đình công, cũng bị nhốt hết ca 3.

Sợ không kịp tiến độ ráp phách, so dò, các tổ lên điểm nhập điên cuồng. Người đọc điểm đọc khô máu, người nhập điểm mổ phím như lên đồng. Quá nhanh quá nguy hiểm.

Vậy nhưng cũng có những thắc mắc, tổ phòng bên ăn gì mà nhanh hơn những 40 xấp bài. Cao nhân nào bên đó có dấu hiệu chơi cheat dữ. Ông bà đã dạy, muốn đi nhanh thì đi một mình. Trong khi người nhập không hề đi một mình, mà phải nương theo ba đồng đội khác, cùng một mớ quy trình kiểm dò lằng nhằng, chưa kể các tác động bên ngoài như trục trặc điểm số, bài thi, tiếng ồn.

Và có những tiếng ồn cũng ấn tượng lắm, tiếng của tổ trưởng tổ chấm, gay gắt, kêu gọi, năn nỉ các giám khảo:

- Chấm đều tay các thầy cô ơi. Chấm gì mà lệch những 1 điểm. 1 điểm nhân 2 thành ra 2 điểm, đứa 16 đứa kia còn có 14 điểm, rớt cmnr còn gì. Đằng sau mỗi thí sinh là một đại gia đình.

Đằng sau mỗi thí sinh là một đại gia đình.