Chép phạt¶
Năm xưa khi dẫn quân đi chiếm Ba Thục, Lưu Bị để Gia Cát Lượng ở lại Kinh Châu và đem theo Bàng Thống. Chẳng may Thống sa vào ổ phục kích của Thục, bị headshot tử nạn. Thiếu tiền vệ tổ chức, Lưu Bị nhắn Messenger kêu Lượng bay ra Thục gấp. Trước khi xách balo lên và đi, Lượng trao ấn cho Quan Vũ giữ nhà theo ý Lưu Bị.
Ảnh được cắt từ phim
Trong cuộc họp giao ban đầu tuần, Lượng dặn Vũ:
- Phải giữ Kinh Châu bằng mọi giá. Đừng làm anh Bị mặt như cái bị.
- OK - Vũ đáp.
Chưa yên tâm, Lượng hỏi:
- Nếu Tào Tháo tới, chú làm gì?
- Bem nó chứ làm gì.
- Nếu Tào Tháo ft Tôn Quyền tấn công hai cánh, chú làm gì?
- Chia quân ra bem. Hỏi nhảm.
- Con lạy ba. Đánh vậy bỏ mợ rồi.
- Chứ làm sao?
- Để mị nói cho mà nghe: Bắc cự Tào Tháo, Đông hòa Tôn Quyền. Chị hiểu chưa?
- Uhm.
- Ừ cho có à. Đọc to lại slogan nào.
Vũ miễn cưỡng mở miệng dù hơi quê với anh em.
Bi kịch bắt đầu từ đây.
Vũ làm hậu vệ ngồi nhà nhìn đồng đội liên tục ghi bàn thì nóng hết cả mặt. Ngứa chân ngứa tay, Vũ bỏ gôn lại cho thủ môn, lên công luôn Tào team.
Sau nhiều lần bị Vũ sỉ nhục, lợi dụng lúc Kinh Châu sơ hở, Đông Ngô đột kích chiếm thành. Chưa dừng ở đó, Lã Mông tổ chức úp sọt Quan Vũ. Chuyện gì đến cũng phải đến, Đệ nhất Ngũ hổ tướng cuối cùng phải về trời.
Lưu Bị tổn thất nghiêm trọng, mất đất, mất hai vị trí trong đội hình dream team. Cục diện thay đổi. Tất cả chỉ vì Quan Vũ không thuộc bài.
Kể từ đó, để buộc học sinh nhớ bài, thầy cô thường bắt họ chép phạt. Chép phạt cũng hơi tiêu cực, nhưng có thể giúp người ta không bị mất đi những thứ quan trọng trong đời.1
-
Đoạn kết chỉ mang tính vui vẻ. Chúng tôi hoàn toàn không ủng hộ việc bắt học sinh chép phạt dưới bất kỳ hình thức nào. ↩