Skip to content

Chuyện kể nhân ngày nhà giáo

Hộp bánh ChocoPie

Mình làm cái nghề mà xã hội chấp thuận tặng cho một ngày để tôn vinh. Nhân dịp đôi hôm nữa là đến ngày nhà giáo, mình kể mấy chuyện liên quan... học sinh.





1. Có người bảo, học sinh chẳng biết lo xa gì cả. Ấy họ nhầm.

Lần đó mình bước đến cửa lớp, thấy lạ, phòng đóng kín, bên trong đèn tắt, tối om. Mình đẩy cửa, lò đầu vô, không một bóng người. Lớp đi đâu vậy nhỉ, sao không khóa cửa lại.

Chừng 5 giây sau, nhiều tiếng la nối nhau vang lên. Bọn học sinh từ dưới gầm bàn trồi dậy. Hóa ra nãy giờ chúng núp sát bên dãy tường. Tất cả nhất loạt vỗ tay, hô lớn:

CHÚC MỪNG NĂM MỚI! HAPPY NEW YEAR!

Đèn khắp phòng bật sáng. HAPPY NEW YEAR! CHÚC MỪNG NĂM MỚI! HAPPY NEW YEAR!

Năm đó là năm đầu mình đi dạy. Tháng đó là tháng 11. Bọn học trò lo xa ghê.

2. Học sinh sợ ban giám hiệu không? Câu trả lời đã nằm ở từ cuối.

Hôm đó, chuông reng hết giờ chơi, mình vào lớp ngay, kêu ổn định nhanh, chuẩn bị học, ban giám hiệu đi kiểm tra. Bọn chúng lật đật về chỗ, nghiêm chào, chỉnh lại tác phong.

Tưởng sao, mình chưa kịp ngồi, dưới lớp nhiều đứa nhao nhao: "Cho hát cái đi thầy." Mình, liếc ra cửa xong ngó lại vô lớp: "Để cuối giờ đi". Lớp: "Thôi thầy, làm liền cho nóng".

Thế là bốn tên đực rựa xách guitar lên trước lớp, một đàn ba hát: Quỳ quýt du ớ me ri cờ rịt mợt... Khán giả vỗ tay theo, nghệ sĩ say sưa.

Năm đó năm thứ ba mình đi dạy. Hơn 1000 ngày sau khi bị đuổi khỏi giảng đường mới thấy lại những hình ảnh thời sinh viên.

Hỏi ra mới biết, boy band này tập dợt mấy bữa nay rồi, giờ mới có dịp sô hàng. Ban giám hiệu ngoài kia hả? Chấp hết. Thầy sợ chứ chúng đâu có sợ.

3. Người ta thấy trên báo, trò đánh thầy.

Đó là mấy tờ báo... đời. Họ không vào đây, trường của mình, để thấy học trò quan tâm đến thầy cô thế nào. Gần đến ngày 20/11, các lớp đều chuẩn bị thiệp, hoa, bánh, để khi có tiết, chúng chúc mừng các sư phụ, dù rằng thường ngày chúng bị chửi xối xả xối mỡ không thấy bình minh đâu.

Mình cũng được hưởng ké tình cảm đó. Mới đây thôi, mình vừa bước vào, học sinh đồng loạt đứng dậy đồng ca bản: "Cô giáo em, người xinh xinh, cô hay người, mắt cô long lanh."

Năm thứ chín mình đi dạy, bỗng một hôm phải thao thức kiểm tra lại giới tính.

4. Học trò chỉ biết đến thần tượng của mình, chớ chả quan tâm gì đến cha mẹ cả. Phán xét nhanh quá đó.

Có công ty tư vấn du học nọ tới trường. Ban giám hiệu lùa các lớp xuống hội trường nghe air blade (chém gió). Cuối giờ, người của công ty đề nghị các em ghi lại vào phiếu khảo sát số điện thoại của bố mẹ để họ tư vấn thêm.

Mấy đứa nhỏ liền bật 3G, gú gồ. Biết chúng tìm gì không?

Sim số đẹp. Chúng sợ người ta làm phiền bố mẹ. Hiếu thảo quá còn gì.

5. Người ta lại thấy trên mạng, học trò tẩn nhau, bạo lực hũ đường. Họ nhầm. Tụi học trò của mình rất biết thương yêu bạn bè.

Mới đây, khi đem bánh chocopie vào liên hoan, chúng để dành một hộp tặng cho lớp khác. Thêm nữa, một tờ giấy đính kèm rất dễ thương: Cảm ơn các cậu đã đến dự giờ lớp chúng tớ.

Cơ mà đâu phải ai cũng biết, cái hộp chỉ chứa toàn giấy gói bánh, còn "nội dung" đã bị giải quyết chóng vánh trước đó. Nắp hộp được bắn silicon mới ghê chứ, kín như chưa từng bị bóc tem.

Thật là nghiệp chướng. Cái hộp bánh thì in logo Tình thân to đùng, mà bi kịch lại xảy ra.